Bài viết đầu tiên với tag #tuoitrechuatraisudoi của hiếu phạm.
“Nếu có thằng bạn nào của tôi vào đọc, hẳn sẽ tìm cách cà khịa :))”
~ BạnHiếuH giấu tên chia sẻ ~
Nhân một ngày cuối tuần, mưa, và ở nhà một mình.
Vậy là khoảng cách đến điểm kết thúc năm đại học thứ 2 chỉ còn tính bằng 2 tuần học và 3 tuần thi nữa thôi.
Tầm này năm ngoái thì kì thi cuối kỳ đã bước vào giai đoạn cuối, và mọi người cũng đang nỗ lực chuẩn bị cho chiến dịch Mùa hè xanh 2019.
Năm nay do COVID 19, mọi lịch trình của kì 20192 bị đẩy lùi lại muộn hơn, song nhìn lại thì mọi thứ trôi qua cũng thật nhanh, trong khi bản thân chưa làm được gì nhiều . Mình đã có một năm nhất, tuy không phải quá hoàn hảo, nhưng cũng đủ tuyệt vời khi mình có được những người bạn mới, có những kỷ niệm, có sự thay đổi bản thân - dù nhỏ…
Còn năm hai thì sao?
30s cho những suy nghĩ tiêu cực.
- Học hành có thể nói là vẫn “ổn” - về kết quả (nhưng GPA, CPA đã bị tụt so với năm nhất :)) ), nhưng thực sự khá thất vọng về bản thân, về phương pháp học, về thái độ…
- Hoạt động tình nguyện đã tạm dừng, bởi vì mình cảm thấy không còn đủ nhiệt huyết để tiếp tục (và nhận thấy bản thân đã ngừng cố gắng từ lúc nào không hay). Mình không muốn việc là thành viên của Đội Tình nguyện chỉ là “hình thức”. Nếu không-còn/không-thể nhiệt tình tham gia các hoạt động của Đội/Hội nữa, mình thấy tốt nhất nên “lui về phía sau” - ngừng hoạt động. Lúc đưa ra quyết định, mình nghĩ rằng mình cần thời gian để thực hiện những dự định khác của bản thân. Song giờ nhìn lại, có vẻ chả có cái dự định nào ở đây cả, mình trở lại “núp” trong “vỏ bọc an toàn” - như mình đã từng mà thôi.
- Bản thân thêm trì hoãn, những suy nghĩ tiêu cực lớn dần - sự hoài nghi về bản thân,…
To be continued (Có thể thôi)